Hiện tượng thinh lặng

 Hiện tượng thinh lặng




Thinh lặng là một biến cố trong đó chủ thể kinh nghiệm một sự chiếm đoạt, và nhận ra sự bất lực của lời. Âm thanh vật lý vắng mặt, ý nghĩa xuất hiện nơi một hình thức khác hoặc là bị cất đi hoàn toàn. Chơi vơi, bất lực hoặc là nghẹn ngào. Logic bị bất lực, con tim tìm câu trả lời. Phụ âm bị cất đi, nguyên âm không tìm thấy liên kết.

Một khoảnh khắc nhận ra sự vô nghĩa của ngôn ngữ trước thực tại quá đỗi kinh hãi hay kính sợ. Một cú giật lùi của việc khao khát được bày tỏ, khao khát khẳng định mình bằng ngôn ngữ, bằng lập luận.

Một anh thanh niên bị liệt cột sống, sau thời gian đầu hy vọng, anh chợt nhận ra một thực tại, anh nằm im, quay lưng, nhìn vào bức tường và giọt nước mắt chảy ra trong thinh lặng. Kinh nghiệm về sự bắt lực, đồng thời, tương lai bị dìm vào một sự lặp lại, khả thể bị giới hạn và trí tưởng bị chìm vào một điểm : chấm hết, một nỗi chán ngán thẳm sâu, một gạch nối tới cái chết, thời gian phẳng lỳ và vô nghĩa.

Kinh nghiệm thinh lặng cũng có thế là bị chiếm đoạt bởi một niềm vui, một người mẹ ngắm nhìn đứa con chào đời, một hữu thể, một thiên thần quá đỗi thánh thiêng, một lời tạ ơn không toát lên lời. Ho thinh lặng, ngắm nhìn, và một nỗi nghẹn ngào trào tràn. Thời gian vĩnh cửu...

Hai kinh nghiệm trái ngược, một sự thinh lặng trước đau khổ, một thinh lặng trước niềm vui cho thấy con người kinh nghiệm thế giới ở một tầng ý nghĩa mới. Một cảm nhận, một thủ động và buông bỏ, nhưng cũng có thể, một sự tham dự vào sự thinh lặng, một sự dấn mình vào mầu nhiệm của Lời, không còn xuất hiện bằng âm thanh vật lý.

Thinh lặng vì thế là một sự đóng ngoặc của tham vọng, một sự khiêm hạ, một cái nhìn chiêm niệm, sâu xa hơn, một thách thức của hiện hữu chân thật. Anh thanh niên phải đối diện với sự thật trong thân phận, anh phải buông tất cả kỳ vọng để thiết lập những kỳ vọng mới, một sự tái tạo ý nghĩa.

Cũng như thế, người mẹ hiểu được vai trò của mình, một sự giật lùi cho con mình, cảm nhận niềm vui ở trong sự cho đi, thế giới mình giờ đây phải bé lại. Thinh lặng như thế kiến tạo một cách hiện hữu mới. Mọi kinh nghiệm thinh lặng đều dạy ta cách dùng lời !!!!

Vì thế trong khoa ung bướu tôi thấy họ ít nói hơn, họ hành động, yêu thương, chờ đợi và nguyện cầu. Trong khi nhìn đứa con thơ bé bỏng ta thấy người mẹ nhìn nhiều hơn, hy vọng và mỉm cười. Có hy vọng trong nỗi chán chường, cũng có sự lo lắng trong niềm vui.

Thinh lặng vì thế dạy ta cách hiện hữu chân thật hơn, lời nói vì thế đôi khi khiến ta lạc lõng, xa lạ với chính mình. Có khi ta càng dùng ngôn ngữ, ta càng thấy vô nghĩa.

Kinh nghiệm thinh lặng vì thế cho thấy một sự khác biệt khi nói. Nó cho thấy tính mong manh, hư ảo và ít ỏi của lời. Âm thanh nội tâm được mở ra, một cuộc chám trán với thực tại, bao gồm tổn thương nhưng bao giờ cũng cho thấy một không gian, một khả thể mới xen vào. Một Huyền Nhiệm, Một Lời chiếm đoạt và vang vọng. Hữu nói và ta thinh lặng ? Nhưng nếu Hữu thinh lặng ?

Endo trong cuốn tiểu thuyết " thinh lặng" mô tả sự im lặng của Thiên Chúa trước bách hại. Một sự dồn nén hay là sự vô cảm ? Một nỗi uất ức trước cái ác hay một sự cao cả ? Bằng cách nào Ngài im lặng khi chứng kiến đàn sói gặm nhấm đàn cừu ? 

Âm thanh bị tước đoạt, tiếng nói của đau đớn lên tiếng, sự ồn ào và bị ổi chiếm lấy thế giới...một đoàn chiên bị đẩy vào chân tường, im lặng, nén đựng và hiên ngang. Một sự thinh lặng của con người cho thấy họ bị Thinh Lặng chiếm lấy, sự thinh lặng của hy vọng và chờ đợi. Họ yêu thương và đau khổ khi không thể yêu thương kẻ bách hại mình. Khi đó, một gương mặt hiện lên, một niềm an ủi xuất hiện trong thinh lặng nội tâm. Thinh lặng xuất hiện như là hình bóng của vĩnh cữu, âm thanh ồn ào được tạo ra từ Cái ác, của thế gian. Thế nhưng phải chăng nó không đẹp như thế, nó đau đớn, và nghi ngờ. Có là gì nếu thinh lặng đồng nghĩa với hư vô ? Một nỗi trống trải và vô nghĩa ? Có lẽ ai cũng phải đối diện với cái thinh lặng này ? Một nỗi sợ hãi một hy vọng ?

Người chẳng còn dáng vẻ

Bị người đời nguyền rủa

Người im lặng như cừu bị xén lông

Sự thật

Người mang lấy tất cả ! 


Multan , 3_1_2025

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Cảm thức kỳ lạ

Buồn ơi, Chào Mi

Thay đổi hay là đánh mất?