Buồn ơi, chào Mi Francoise Sagan, đã vẽ nên một bi kịch trong Buồn ơi, chào Mi : cuộc xung đột giữa tự do và trật tự, giữa bản năng và ý thức, giữa khoái lạc nhất thời và ý nghĩa bền vững. Bản chất cuộc sống hẳn là vậy, là sự đấu tranh giữa hai đối cực, là nỗi nhớ, là sự cưỡng bức, là sự dứt bỏ và nỗi nhớ nhung. Cécile – nhân vật chính – không chỉ là một cô gái trẻ sống buông thả theo cha. Cô là hiện thân của một con người đang đi tìm tự do tuyệt đối – một tự do không bị ràng buộc bởi đạo đức, bổn phận, hay định chế xã hội. Cô sống bằng giác quan, bằng khoái cảm, bằng sự phiêu lưu của tâm hồn không giới hạn. Trong cô là tinh thần nổi loạn: con người được ném vào cuộc đời mà không có hướng dẫn, không có bản đồ, chỉ còn lại chính mình và sự lựa chọn. Chọn là sống ! Ràng buộc là chết !!! Cha cô – Raymond – là một người đàn ông vô trách nhiệm, sống trọn vẹn với khoái lạc. Ông không cần lý do để yêu, để thay đổi người tình, để sống như thể cái chết không tồn tại. Cécile học ...
he is easily recognized because he usually cries and has a sad face, which is no familiar with his father who is very excited and easy-going. I guest that who are embracing him is his mother.
Trả lờiXóa